Chủ Nhật, 14 tháng 4, 2013

Bẩy ngày du hý Triều Tiên

John Sweeney tại khu giới tuyến .
Du lịch vào Triều là niềm mơ ước của dân phượt khắp thế gian. Đơn giản vì đó là nơi đậm đà bản sắc, không giống ai. Hàng quý hiếm, không xem, mai mốt có khi chỉ được xem qua bảo tàng

Từng có tour từ Hàn qua, băng qua khu phi quân sự. Nay căng, chỉ còn có tour từ Tàu sang. Lão nhà báo John Sweeney của Anh trà trộn làm du khách vì muốn thấy 'sự thật Bắc Triều' trong khi nước này không cho đám nhà báo lê la rồi lại tô vẽ…
Ngày 1: Tôi bay từ Bắc Kinh, đến Bình Nhưỡng và mò mẫm. Nó hóa ra là nhà ga sân bay. Quảng cáo không. Không có máy bay đến và đi. Không có internet. Không có điện thoại di động để nói chuyện với thế giới bên ngoài. Không thế kỷ 21.

Hướng dẫn viên nhắc qua micro, chỉ lối ra chào đón: "Xin chào tất cả mọi người. . . tình hình là rất căng thẳng”. Ngày đầu đi thăm vài khu vực công cộng ở Bình Nhưỡng.
Thiếu nhi cảm động đua nhau khóc khi được gặp bác Un
Ngày 2: Họ đưa chúng tôi đến một di tích toàn năng, một cái búa, một cái liềm và một chổi thư pháp: người lao động bằng tay và bằng não...

Họ đưa chúng tôi đến khu lăng mộ, thắp sáng đẹp, sạch không tì vết và sắc mầu nóng. Kim một và hai nằm trong hộp kính, chỉ có các nhà lãnh đạo nằm ấm áp. 

Họ đưa chúng tôi đến một nhà máy đóng chai. Trên dây chuyền sản xuất, không có chai. Họ đưa chúng tôi đến một trang trại, thấy đủ súng chống máy bay. Nhưng không có cây trồng. Không có trường. Không súc vật. Tuyên truyền từ loa phóng thanh, ra rả âm thanh hỗn tạp, như 68 năm qua.

Đến một khách sạn spa dành cho quan chức và khách du lịch nước ngoài. Hào nhoáng, thịt nướng, sò trong xăng, rửa sạch lại bằng nhiên liệu N'rocket '- vodka Bắc Triều Tiên. Đây là một xã hội uống rượu nhiều. Chúng tôi là những vị khách duy nhất.
Lao động cần cù
Ngày 3: Hướng dẫn của chúng tôi thông báo: "Không được chụp ảnh. Những thị trấn bẩn và trung bình. Cụm công nghiệp có vẻ như nhàn rỗi trong nhiều năm. Một ống khói lớn, không khói. 

Chúng tôi được chào đón bởi một phụ nữ đẹp trong trang phục dân tộc. Cô chỉ vào bức tranh tường của họ Kim nói, hướng dẫn dịch lại: "Bây giờ tình hình trên bán đảo Triều Tiên trở nên tệ hơn. Trên bờ vực của chiến tranh Triều Tiên, vì vậy họ đang sản xuất hàng hóa quốc phòng. Họ không cho xem toàn bộ nhà máy. 

Ngày 4: Chúng tôi đến một vùng nông thôn giống như bề mặt mặt trăng cằn cỗi để xem DMZ – khu phi quân sự giữa hai miền.

Năm 1950, Chiến tranh Triều trong 3 năm, một triệu người chết, biên giới trở lại vĩ tuyến 38. Hai bên tuyên bố ngừng bắn, nhưng không có hiệp ước hòa bình.
Bác Un thiên tài lên tướng từ bé
Khách hỏi: Ai khởi sự chiến tranh? Trả lời: "Anh ấy cần phải đi ngay bây giờ bởi chiến tranh có thể xảy ra". Sẽ có chiến tranh? 'Không chụp hình, bạn không thể nói đây là một cuộc chiến tranh...

Lên đồi, nhiều tượng Kim, điều kỳ lạ xảy ra: tôi nhận tín hiệu điện thoại từ miền Nam chỉ cách vài cây số.

Ngày 5: Quân đội tràn ngập thủ đô. Tại Thư viện nhân dân, khiêu vũ đông đúc. Tôi hỏi một cuốn sách cụ thể. Không có, nhưng có cuốn Khám phá Thực phẩm và Dinh dưỡng.

Ngày 6: Chúng tôi ra đường một lần nữa, đông. Hỏi một bác sĩ, được trả lời "Tôi đã sống như một con robot. Tôi không phải là một con người ".

Tôi hỏi: "Nếu bạn là bác sĩ, nếu đòi: "Chúng ta cần nhiều tiền, thuốc cho bệnh nhân", liệu cái gì sẽ xảy ra? ''Họ sẽ giết tôi ngày đó".

Ngày 7: Họ đưa chúng tôi đến bệnh viện lớn nhất ở Bình Nhưỡng. Ít nhất có điện, tôi nghĩ. Sau đó bị cắt điện. Họ cho xem một loạt máy ưa thích, nhưng không có bệnh nhân.

Các bác sĩ hướng dẫn nói rằng ông không thể cho thấy bệnh nhân mà không được phép. Cảm giác một tour du lịch tuyên truyền. "Nói với bác sĩ chúng tôi không ngốc. Chúng tôi không nhìn thấy bất kỳ bệnh nhân nào. Xin đừng đối xử với chúng tôi theo cách này".

Dừng chân cuối cùng của chúng tôi là rạp xiếc. Đầu rạp xiếc, treo ngay trên chiếc đu, là mô hình tên lửa đạn đạo liên lục địa. Nó vút lên, hai diễn viên nhào lộn lao ra từ ruột tên lửa. Các cán bộ vỗ tay như thể thế giới sắp kết thúc.

Vào ngày tôi về, Triều Tiên tuyên bố tình trạng chiến tranh chống nước láng giềng.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét