Thứ Năm, 29 tháng 11, 2012

Bình lặng, lịch lãm, lẽ phải…


Hào hoa, phong nhã, thông minh, tư duy sắc bén, lập luận chặt chẽ, ngôn ngữ trong sáng, gọn gàng, có sức hấp dẫn.

Người Hà Nội ưa thích sự liêm chính trong sạch, không có “máu” tham nhũng, không thích hà hiếp kẻ dưới.

Nhưng người Hà Nội không dám tự đứng lên làm một cuộc khởi nghĩa cách mạng như người Thái Bình, người Nghệ Tĩnh!
Phố Hàng Đào

Người Hà Nội không có chí tiến thủ, không dám làm việc lớn “khai sơn phá thạch” “lay thành nhổ núi”.

Lên đường sơ tán
Xuống hầm, báo động!
 Người Hà Nội sống khép kín, lo gia đình vợ con, không xâm phạm của ai, quan hệ thì có đi có lại, không hào phóng như người Nam Bộ.

Phố Khâm Thiên, 1972
Phố Hàng Đường
 Người Hà Nội không có máu tham, không dám dấn thân làm việc khó, e ngại đủ điều, chỉ thích sống bình yên, không muốn xa “ba mươi sáu phố phường”!

Ga Hàng Cỏ
Xác B 52 

Người Hà Nội không ưa sự ồn ào phô trương, ghét thói “trưởng giả học làm sang” kệch cỡm lố bịch. Sống bình lặng, nhưng rất sành điệu ăn chơi.

Bến xe điện Bờ Hồ bên Thuỷ Tạ
Tàu điện lặc lè leo dốc Bờ Hồ bên cột đồng hồ (lúc chưa xây)

Tàu vào Hàng Đào, lên Đồng Xuân
Người Hà Nội còn có một đức tính nổi bật là mượn sách không bao giờ trả. Thậm chí còn cho việc trả sách là ngu (!) Nhưng nợ tiền thì ngày đêm lo trả.

Đu tàu, nhảy ràu, trốn vé
Chợ Đồng Xuân
 Tóm lại, đặc trưng phổ quát của người Hà Nội: sống bình lặng, lịch lãm, tôn trọng lẽ phải, đạo đức và chính nghĩa, không dám dấn thân, làm việc lớn, hay hoài vọng và mơ mộng, thích gặm nhấm nỗi cô đơn, buồn tủi của kiếp người…
Móc dây đổi chiều



Xuân về trên phố Khâm Thiên
 Theo LPK

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét